THIÊN ÐƯỜNG VỠ TAN
Nguồn: NET
Cuối tuần về thăm Kim Anh
Ngày xưa máy gạo đã thành giọng xa
Em cười đôi mắt tròn xoe
Hồn tôi hư ảo giấc mơ vô cùng
Bầu trời trong suốt như gương
Dòng sông không một gợn sương vương hờ
Hàng cây lặng ngắt như tờ
Con đò ngủ gục bên bờ chiêm bao
Chỉ có lời em ngọt ngào
Và tim tôi đập xôn xao gió ngàn
Buổi trưa nắng mật ong vàng
Và cu gù tự hồng hoang trôi về
Lời em rủ rỉ, đê mê
Ru tình hãy ngủ trên bờ môi thơm
Hồn tôi như trái chín mềm
Rơi trên pho tượng ảo huyền trinh nguyên
Cuối tuần về thăm Kim Anh
Ngày xưa quê ngoại đã thành chiêm bao
Em chờ tôi dưới cội sao
Em trao tôi trái hồng đào vạn năm!
Ðầy vườn trái ngọt cây lành
Bên sông thạch thảo, huỳnh đàn nở hoa
Cuối vườn táo chỗ đôi ta
Buổi trưa đan kín lá dừa tình yêu
Em chờ tôi nói một lời
Tôi si mê chỉ biết đời đang xanh
Tình em như ánh trăng thanh
Tôi tôn thờ giữa vách thành bủa vây
Tình em như nước sông đầy
Tôi thơ thẩn giữa màu mây khói buồn
Em cười má luyến môi thương
Tôi ngây ngô để thiên đường vỡ tan.
VINH HỒ
No comments:
Post a Comment