Saturday, October 8, 2016



NHÀ THƠ VINH HỒ ,
TỪ BÊN NÀY BIỂN MUỘN ĐẾN GIẤC MỘNG XANH
trần minh hiền orlando ngày 2 tháng 10 năm 2012 
 
 



Nói đến Orlando chúng ta không thể không nhắc đến nhà thơ Vinh Hồ, nói đến Ninh Hòa chúng ta cũng không thể không nhắc đến nhà thơ Vinh Hồ, và nhắc đến Hội Văn Nghệ Tự Do chúng ta cũng không thể không nhắc đến nhà thơ Vinh Hồ. Bởi vì đối với cộng đồng người Việt ở thành phố đất lành chim đậu Orlando, Florida, Hoa Kỳ thì cái tên Vinh Hồ rất quen thuộc và thân thương. Bởi vì đối với quê hương Ninh Hòa hiền hòa thì người con Vinh Hồ đã làm rạng danh quê hương bằng những vần thơ tuyệt mỹ. Bởi vì Nhà thơ Vinh Hồ đã sáng lập ra hội Văn Nghệ Tự Do và lèo lái con thuyền văn nghệ tự do vượt qua những bến bờ tươi đẹp hơn.
Tôi đọc thơ của nhà thơ Vinh Hồ từ lâu, nhiều lần và lần nào, bài nào cũng cảm nhận ra những điều lý thú độc đáo của 1 hồn thơ sâu sắc, thấm đượm tình người, tình yêu và khơi dậy những nỗi niềm day dứt về thân phận con người và quê hương xứ sở.
Hãy đọc bài " Ngậm Ngùi Tháng Năm ", một bài thơ xuất sắc đã được nhạc sĩ LMST phổ nhạc:
 
Về đây nắng úa dọi chiều
Ðời xuân ai đã tiêu điều dưới kia
Mặt ai nước mắt dầm dề
Hình ai bết máu đi về cô thôn
Vở ai bay giữa chiều buồn
Cánh đồng thinh lặng, lối mòn tịch liêu
 
Về đây lạnh lẽo đền đài
Ðứng trên đồi ngó quê ai khói mờ
Một cành so đủa đong đưa
Một chiều bấc thổi lá dừa vi vu
Người đi từ cuối mùa thu
Tôi về vườn cũ, mù u héo tàn
Ðêm dài chém đứt tâm can
Giọng cười dã thú xé toang phận người
 
Về đây Mẹ đã điên rồi
Tìm em trên những ngậm ngùi tháng năm
Nấm mồ trơ, nỗi buồn câm
Con chim trên ngọn sầu đông chưa về
 
Về đây hình lạc phách mê
Mưa chiều nắng sớm lê thê cõi người
Nửa đêm lệ chảy xuống đời
Tuổi xuân ai cướp? Một trời tang thương!
 
Bài thơ nức nở, ai oán và bật máu thốt lên từ tận trái tim căm hờn và đau thương cho thân phận con người.
Người viết bài này (TMH) cố ý đặt đầu đề như ở trên là có ý kết nối những vần thơ cùng con người của thi sĩ Vinh Hồ từ tập thơ " Bên Này Biển Muộn" cho đến bài thơ tiếng Anh do chính tác giả viết bằng Anh ngữ rồi tự chuyển dịch sang Việt ngữ "Tôi gặp nàng trong giấc mộng xanh".
 
I meet her in my blue dream
 
 
She’s a beauty queen in my soul
Her countenance is very beautiful
I see her every morning
I call her name, oh Karyn!
 
I meet her in my blue dream
With our friends and other tourist teams
She stands in the white yacht
She looks good-nature and glad
 
We make a long journey
The ship bobs in the middle of the blue sea
I look at her dreamy eyes
I see the glistening of twilight
 
I stroke her shining black hair
I hear the breaking waves, that is sweet
I know her love that’s romantic
In our fanciful fairy’s universe
 
In the afternoon, we come into the desert island  
On the quiet beach where she stands
The Atlantic becomes splendid yellow under the sun of evening
Her figure is pretty, high in rank and living
 
On the island, we play together
I drink sweet poetic words
My love is passionate as crest of waves
I give her my foolish heart
 
But all things are only nothingness
At midnight, when I suddenly wake up
I regret everything that happens in the dream
I call her name, oh Karyn!
 
Outside the window yellow leaves are falling
They signal that the Autumn is returning
But my love is only beautiful in the dream
I call her name, oh Karyn!
 
Vinh Ho
Sept 24, 2012
 
Translation into Vietnamese:
Tôi gặp nàng trong giấc mộng xanh
 
 
Nàng là Hoa Hậu của hồn tôi
Dung nhan nàng xinh đẹp tuyệt vời
Tôi thấy nàng trong mỗi buổi sáng
Tôi gọi tên nàng Karyn ôi!
 
Tôi gặp nàng trong giấc mộng xanh
Cùng bạn bè và toán lữ hành
Nàng đứng trên du thuyền màu trắng
Trông nàng vui vẻ và hiền lành
 
Chúng tôi làm một cuộc du hành
Thuyền bềnh bồng giữa biển màu xanh
Tôi nhìn trong mắt em mơ mộng
Tôi thấy ánh hoàng hôn long lanh
 
Tôi vuốt ve mái tóc đen tuyền
Tôi nghe sóng vỗ bờ du dương
Tôi biết tình yêu em lãng mạn
Trong thế giới thần tiên ảo huyền
 
Chiều xuống chúng tôi đến đảo hoang
Biển Đại Tây Dương rực rỡ vàng
Nàng đứng im lìm trên bãi vắng
Dáng nàng kiều diễm và cao sang
 
Trên đảo chúng tôi cùng vui đùa
Tôi uống lời ngọt ngào như thơ
Tình tôi mãnh liệt như ngọn sóng
Tôi cho nàng trái tim dại khờ
 
Nhưng tất cả chỉ là hư không
Khi nửa đêm chợt tỉnh giấc nồng
Tôi tiếc những gì trong giấc mộng
Tôi gọi tên nàng ôi Karyn!
 
Ngoài song từng chiếc lá vàng rơi
Báo hiệu mùa Thu đã đến rồi
Nhưng tình chỉ đẹp trong giấc mộng
Tôi gọi tên nàng Karyn ôi!
 
Vinh Ho
Sept 24, 2012
 
Từng từ, từng chữ đắc địa, độc đáo và gợi tình gợi cảm thật là đặc sắc. Càng đọc càng thích thú và kinh ngạc. Những năm tù đày trong các trại tù cộng sản đã giúp nhà thơ làm những bài thơ xuất sắc trong 2 thi tập Thơ Vinh Hồ,  Bên Này Biển Muộn và cuộc sống nơi xứ người với tất bật của công ăn việc làm cùng nhiều áp lực khác vẫn không làm thui chột tình thơ của một nhà thơ tài ba, thơ ông trải lòng ra với tha nhân với bè bạn với cuộc đời, với tình yêu với người bạn đời chung thủy. Thơ của thi sĩ Vinh Hồ ngày càng chững chạc, phong phú, đa dạng, sâu sắc và tinh túy tinh tế hơn . Tôi không thể kể ra hết tất cả những bài thơ của nhà thơ đặc biệt này nhưng nói chung thơ của ông điêu luyện và mộc mạc, chín chắn và tinh xảo thôi xao. Viết tiếng Việt đã khó mà 1 người Việt Nam viết tiếng Anh thì càng khó gấp bội nhưng Vinh Hồ cũng đã rất thành công trong bài " I meet her in my blue dream". Ngồi đọc thơ Vinh Hồ nghe những bài nhạc phổ từ thơ của ông từ những nhạc sĩ LMST, Đặng Văn Đồng, Linh Phương, Mã Đình Sơn, Vĩnh Điện... trong không gian của mùa thu xứ người thì thật là đặc biệt độc đáo.
Người viết có may mắn gặp gỡ quen biết với thi sĩ Vinh Hồ từ năm 1995 và càng ngày càng nhận ra nhiều nét tài hoa cũng như tính cách chính nhân của thi sĩ Vinh Hồ. Trải qua những năm tù đày trong các trại tù cộng sản cũng như bao nhiêu người trai con dân Việt như của chính cha của tác giả bài viết này, nhà thơ Vinh Hồ hiểu rõ đâu là giá trị thực sự của đời sống, của tự do và tinh thần yêu nước, tinh thần dân tộc. Sang định cư ở xứ người theo diện H.O hội nhập làm việc cật lực cùng với phu nhân, người vợ, người bạn đời tuyệt vời của mình, thi sĩ Vinh Hồ đã vừa tận tâm làm việc để nuôi hai con trai thành tài vừa tiếp tục sáng tác và sinh hoạt cộng đồng. Đầu năm 2009 khi Hội VAALA trung ương ở California đã có những hoạt động sai lầm, thách thức cộng đồng chống cộng của người Việt quốc gia, Chi hội VAALA Florida (mà nhà thơ Vinh Hồ và Trần Minh Hiền là hội viên) đã tổ chức một buổi họp, tất cả hội viên đồng giơ tay biểu quyết giải tán. Đứng trước 1 sự kiện đau buồn như thế , thi sĩ Vinh Hồ đã sáng suốt nghĩ ra việc thành lập 1 hội mới để cho tất cả mọi người trong chi hội VAALA Florida tiếp tục có chỗ sinh hoạt và do đó Hội Văn Nghệ Tự Do ra đời và thi sĩ Vinh Hồ được bầu vào chức vụ Hội Trưởng sáng lập. Nhà thơ Vinh Hồ là 1 người lính, 1 người công dân Việt Nam yêu nước, 1 thi sĩ xuất sắc, 1 người chồng 1 người cha mẫu mực, 1 người bạn tri kỷ tri âm, và 1 người Việt lưu vong xa xứ luôn có trách nhiệm với quê hương đất nước và cộng đồng. Và là một người tôn trọng, hành xử trong tinh thần dân chủ triệt để. Bằng chứng là ông chỉ làm Hội Trưởng Hội VNTD 1 nhiệm kỳ rồi nhất định nhường lại cho người khác. Thi sĩ Vinh Hồ là 1 người làm thơ xuất chúng mà cũng là 1 cây bút biên khảo nghiên cứu, tìm hiểu xuất sắc. Ông thu thập tài liệu và viết nhiều tài liệu quý giá, bổ ích được độc giả yêu chuộng. Thơ của Vinh Hồ hay trong ý tứ, độc đáo trong nghệ thuật dụng ngữ, sử dụng từ vừa chân chất mộc mạc vừa rất đỗi thanh thoát, thăng hoa và tràn ngập thi hứng trong từng câu chữ. Làm thơ thì có nhiều người làm nhưng để có những bài thơ xuất sắc thì có mấy ai. Chúng ta may mắn có thi sĩ Vinh Hồ đã đóng góp vào thi đàn Việt Nam Hải Ngoại nhiều bài thơ như thế.
***
Để kết luận bài viết này, người viết xin mời quý vị đọc 1 bài thơ khác của Vinh Hồ:
HỒN ĐI THEO NGƯỜI
Gởi Điềm Ca
 
1.
 
Mười năm tiều tụy xác xơ
Mười năm sau vẫn xác xơ tụy tiều
Dòng "Sông tạnh"* sao quạnh hiu?
"Trời ra giêng"* gió sao heo hắt buồn?
Lệ vô sắc nhiễm trong hồn
Thất thơ đi giữa cô đơn cõi người
Mười năm ôm mảnh trăng côi
Lệ trăng lã chã, lệ người tái tê
Một đời trăng tỏ đường quê
Một đời người đứng bên lề nhân gian
Dòng sông mưa chảy hàng hàng
"Gánh Hoàng Hôn"* đổ tím "Ngàn Hương"* thơ
Mười năm xa cách bơ vơ
"Bên này biển muộn"** ai ngờ gặp nhau?
2.
 
Niềm vui chưa nói hết câu
Vầng trăng đã xế, bên cầu xe qua
Ly bia, điếu thuốc, bình trà
Niềm vui chưa cạn đã qua một ngày
Một ngày qua chẳng ai hay
Chín mươi ngày bỗng sáng nay bay vèo
Đêm qua ly rượu buồn thiu
Như ly rượu biết buồn vui theo người
Sáng nay điếu thuốc ngậm ngùi
Như điếu thuốc cũng nếm mùi biệt ly
3.
 
Người về hay người ra đi?
Sáng nay tôi đứng bên cây thẩn thờ
Tôi buồn hơn những câu thơ
Của tôi/ người: xướng họa chờ trăng lên
Tôi buồn hơn cả đỉnh buồn
Buồn tôi cộng nỗi cô đơn của người
Sáng nay người với mây trời
Đã bay mất hút sao tôi mãi nhìn?
Nhìn theo những vệt khói in
Trời cao thăm thẳm cầu xin một lời...
Tạ ơn Trời đã đưa người
Vượt ngàn/ biển rộng cùng tôi tương phùng
Mừng vui lên tới chín từng!
Mừng vui như thể chưa từng mừng vui.
4.
 
Làm sao nói hết tình tôi
Khi nhà vắng vẻ, khi người đã đi
Ngoài hiên bao thuốc, cái ly
Gạt tàn, hộp quẹt, giấy ghi kẻ hàng
Tôi ngồi lên chiếc ghế đan
Ghế êm êm bạn vẫn nhường cho tôi...
Bên kia người xếp bằng ngồi
Ngoài hiên nhà lưới mưa rơi hàng hàng
Từng trang kỷ niệm lần đan
Giọng người ấm áp át ngàn tiếng mưa
Chuyện từ mấy chục năm xưa
Cứ theo ngọn thác vỡ đê tràn về
Cuộc đời xanh tựa giấc mơ
Cùng nhau sống lại tuổi thơ rạng ngời
Nói cười luyến tiếng quen hơi
Quên thời gian để niềm vui tuôn tràn...
5.
 
Chiều nay tôi thật biết buồn
Dù hôm qua biết sẽ còn buồn hơn
Sáng nay người về cố hương
Mình tôi ngồi lại nhớ thương ngập tràn
Ngày dài rồi cũng phai tàn
Và đêm rất ngắn cũng mang đi người
Ngồi đây tôi với nỗi tôi
Nỗi lưu vong với nỗi đời héo hon
Sáng nay tôi thật biết buồn
Mười năm cứ ngỡ nỗi buồn đã hoai
Nào ngờ buồn nỗi buồn dài
Buồn nỗi buồn ngắn, buồn hai phương trời
Buồn gần buồn lại xa xôi
Niềm vui kia đã thúc thôi buồn này
Người đi rồi, tại nơi đây
Tôi châm đóm lửa buồn lây xứ người
Người đi rồi, xa thật rồi
Tôi châm điếu thuốc buồn rơi xứ người.
Đời lưu vong hết lối, nơi
Tuyệt không thạch một cho tôi gối đầu
6.
 
Ngày xưa Chức Nữ qua cầu
Cầu Ô Thước chắc cũng sầu như tôi
Dòng sông trắng đội mưa, trôi...
Chiếc cầu lẻ bóng muôn đời ngóng trông
Nay người từ cõi nhớ mong
Mang quê hương tới cả lòng sắt son
Đời tôi lưu lạc tha phương
Gặp người như gặp quê hương xóm làng
Gặp dòng sông, gặp con đường
Gặp đồng lúa chín, gặp hàng cau xinh
Gặp tán gạo đứng bên đình
Gặp cây cầu ván gập ghình bắt ngang
Gặp tình chị, gặp nghĩa em
Gặp lời ru mẹ giữa ngàn tiếng ca
Gặp trưa hè tiếng tu qua
Gặp trăng thu sáng ngõ hoa êm đềm
Gặp câu hò giọng ngọt mềm
Gặp tuổi thơ, gặp những đêm thanh bình
Bồi hồi chiêng trống hội đình
Mơ màng tiếng đại hồng chung lễ chùa
Nồng nàn ly rượu đón, đưa
Rộn ràng tiếng pháo giao thừa nổ vang
Dạt dào tình nghĩa xóm làng
Xuyến xao én liệng, hân hoan sen hồng
Bâng khuâng sương phủ kín đồng
Ngậm ngùi chiếc lá sầu đông rơi đầy
Bồi hồi nhìn tháng ngày bay
Tình quê kỳ diệu ngất ngây tâm hồn
Mười năm nhớ nước thương non
Như cây palm đứng cô đơn giữa đời
Mười năm góc biển chân trời
Chiêm bao hay thật tôi, người gặp nhau?
7.
 
Chín mươi ngày thoắt qua mau
Chiêm bao hay thật để sầu riêng tôi?
Nửa đêm tôi vẫn còn ngồi
Nơi ba tháng trước người, tôi vui buồn
Tôi phà khói thuốc quay tròn
Khói bay vòng lại vui buồn có nhau?
Một ly bia giữa đêm thâu
Ly bia sủi bọt lệ đâu chảy dài?
Mười năm biệt xứ xa người
Chua cay nghìn nỗi thân tôi rã mòn
Gặp người vui nỗi vui hoan
Xa người buồn với mối buồn nguyên xi
Chiếc xe vụt đến rồi đi
Còn tôi pho tượng hồn đi theo người.
VINH HỒ
(Orlando, 2 giờ khuya 26/7/05
ngày Điềm Ca về lại VN)
* Tên 4 tập thơ của Điềm Ca
** Tên tập thơ của Vinh Hồ
 
Xin thành chúc nhà thơ Vinh Hồ luôn "trẻ" mãi trong tâm hồn để tiếp tục cống hiến cho đời những vần thơ mới tuyệt vời .
Trần Minh Hiền
 Orlando, ngày 2 tháng 10 năm 2012
 

 
 
 
 

 
 
 




 
THI SĨ VINH HỒ,
CHIM ƯNG KHIÊM NHƯỜNG VÌ NHÂN THẾ
trần minh hiền orlando ngày 9 tháng 11 năm 2015
 
Ảnh TMH: Tác giả Trần Minh Hiền
và phu nhân Đỗ Phương Khanh.
 
Đọc thơ là thú vui của tôi (TMH) và tôi luôn đi tìm những hạt ngọc trong những tác phẩm của các tác giả và nâng niu, trân trọng. Tôi đọc thơ để thưởng thức và học hỏi, chiêm nghiệm, quán chiếu ... Mỗi tác giả, mỗi thi nhân dù là ngày xưa hay ngày nay, dù Việt Nam hay ngoại quốc, tất cả đều đem lại cho những phút giây hạnh phúc tuyệt vời . Hôm nay tôi trở lại đọc một lần nữa thơ của thi sĩ Vinh Hồ. Thơ của Vinh Hồ rất nhiều vì ông viết từ khi còn nhỏ và ngay từ năm 1968 đã có bài Về Cõi Âm U mà tôi thích nhất là 4 câu kết:
 
Người như thuyền xa sông
Còn để hồn gió bão
Ta như mây phiêu bồng
Nghìn năm còn ngó lại." 
 
Ôi người và ta, thuyền và mây, gió bão và phiêu bồng, để nghìn năm còn ngó lại. Thật là tuyệt vời, tôi nghĩ chính tác giả Vinh Hồ cũng phải giật mình, 47 năm trước ông đã viết được những câu thơ sâu sắc đến vậy . Đọc thơ của Vinh Hồ chúng ta vô cùng xúc động vì hình ảnh người lính Việt Nam Cộng Hoà bị tù đày sau năm 1975 luôn hiển hiện ra. 
 
Hãy đọc bài: EM ĐẾN THĂM MỘT CHIỀU MONG MANH
Em đến thăm một chiều cuối năm
Người tù co ro trong trại cải tạo
Nhìn em bằng đôi mắt buồn tênh
Người vệ binh cầm AK đứng lại
...
 
Con chim còn có tự do ca hát
Con thú còn có tự do yêu nhau
Người tù nhìn em cõi lòng tan nát
Giọt lệ nào nhỏ xuống tim nhau

Em đến thăm một chiều mong manh
Nhưng tình em vời vợi ngàn năm
Lòng ta chỉ sợ chưa tinh khiết
Thờ phượng em yêu trọn cõi trần!

(Trại cải tạo Bù Gia Phúc, 1978)"
Đọc những vần thơ tù đày nhưng ta không thấy một sự sợ hãi, hèn yếu nào mà chỉ là tình yêu mênh mông đối với người vợ hiền lặn lội xa xôi đến thăm chồng khổ ải và toát lên chí khí của người chiến sĩ VNCH. 
Thơ của thi sĩ Vinh Hồ cũng đặc biệt nữa là luôn có hình ảnh quê hương Ninh Hoà, Khánh Hoà. Đưa tên các địa danh vào thì dễ nhưng làm thế nào để cho độc giả thấy sợi dây liên hệ chân thành, da diết của tác giả, của thi nhân với từng tên đất tên làng thì không dễ dàng chút nào. Và thi sĩ Vinh Hồ đã làm được điều đó:
Tứ Tuyệt Chị Về:
 
1. NINH HÒA
Mai chị về thăm quê tháng Chạp
Lên đèo Bánh Ít bấc u u ...
Mưa phùn thổi tạt qua Hòn Lớn
Ắt thấy tình em: đỉnh Vọng Phu

 
2. VẠN GIÃ
Chị có về thăm quê Vạn Giã
Xuống ga “Không Thật” lòng bâng khuâng
Qua Tu Oa nhớ mưa Đồng Cọ
Chợt nhớ tình ta đêm ấy ... Xuân!

3. NHA TRANG
Chị nhớ về thăm phố biển em
Quê hương của cát trắng môi mềm
Thiên đường của những tình thơ dại
Vạn dặm còn mang theo trái tim.

4. DIÊN KHÁNH
Chị chắc về thăm sông Cái xưa?
Thuyền nan ngược gió vượt rừng dừa
Qua Thành thuyền cặp vào Thanh Lệ
Bến nước ngày yêu nhau dưới mưa!

5. CAM RANH
Ngập tràn ký ức xanh: Cam Ranh
Vàng rộm tình em: trái trĩu cành!
Ngọt lịm hồn em: đôi mắt chị!
Xuân về bán đảo sóng long lanh...

6. PHỤC SINH
Chị ơi! ngàn quả đời cay đắng
Bỗng hóa bồ đào rực cháy tim
Tình đã phục sinh trong ngục địa
Và Xuân cũng gõ cửa Thiên đường.
Vinh Hồ
 
Có một nét đặc biệt rất riêng của thơ Vinh Hồ là thơ đường luật thất ngôn bát cú. Tài năng, bản lĩnh của ông thể hiện rõ ở đây. Ông đã làm mới ngôn ngữ thi ca đường luật chuyên chở hết tất cả những tâm tư tình cảm của thi nhân. Nhiều người làm thơ thất ngôn bát cú nhưng Vinh Hồ đã có một chỗ đứng riêng của mình, khi ông chịu khó tìm chữ nghĩa, mỗi bài mỗi mới, dù là xướng hay hoạ đều rất độc đáo . Mời quý vị đọc 3 bài thơ tiêu biểu:
 
Tháng Hai
1.
Như sáng nào đi dưới rặng đào
Tháng Hai trời ngọc. Nắng ôi chao!
Nắng xuyên kẽ lá non mơn mởn
Nắng sấy chùm hoa nhỏ ngọt ngào
Nắng cứ long lanh màu mắt gởi
Nắng như xao xuyến nụ hôn trao
Khi hay chim khướu say sưa hót
Nắng đậu, tình đan, biển dạt dào.

2.
Tháng Hai trời đẹp quá! Như thêu
Tu hú bên sông ra rả kêu...
Đồng trống bò ù rong trững cái
Trời cao nồm rót vút cao diều
Hoa cau nở ngát hoa xoài ngợp
Gốc rạ cháy đen gốc cỏ khêu
Đứng sững! Hòn Hèo xanh tựa mực
Bóng chiều gội gội, nắng phiêu phiêu...

3.
Đến bến Bà Đa nắng muốn chiều
Tháng Hai sông Lốt nước trong veo
Dưới sông cát bãi lên biền chéo
Trên đất dưa bầu đãi ngọn leo
Óng ánh đậu xanh gương lí rí
Rung rinh cà tím trái đu đeo
Xa lâu về lại quê mình đó!
Vẫn mái tranh xưa đứng lạnh nghèo."
 
Nét chân quê với những từ địa phương, những hình ảnh mộc mạc chân tình dân dã của quê nghèo đã được thi sĩ dùng một thể thơ "bác học" chuyển tải nội dung. Rất là khéo léo, rất là ý nhị , đúng như lời nhận xét " sắc lẻm như dao cau của bà mẹ quê" . Và văn tức là người, thơ tức là người. Thơ văn của Vinh Hồ chân thành, khí phách nhưng bao dung, khiêm nhường và rộng rãi thì tính cách con người ở ngoài đời của ông cũng vậy: thẳng thắn nhưng khoan dung, hiền hoà, chất phác nhưng vẫn sang trọng, khí khái... và đặc biệt là sáng suốt và khiêm nhường . Như con chim ưng khiêm nhường vì nhân thế. Khi ông thành lập và điều hành Hội Văn Nghệ Tự Do và nhất định chỉ làm nhiệm kỳ hai năm rồi giao cho anh em khác. Và bây giờ trong vai trò lãnh đạo Văn Bút VNHN Vùng Đông Nam Hoa kỳ ông cũng đem lại luồng gió mới cho sinh hoạt Văn Bút . Đặc biệt ông là một người nhân nghĩa sống rất có tình cảm nhân văn. Rất tình cảm nhưng cũng rất rõ ràng rạch ròi nhất là những việc chung của Hội, của Văn Bút ... Khi có văn hữu khác bị oan khiên, khuất tất, khi có rất nhiều người coi như cùi, hủi, lánh xa và còn vận động mọi người khác lánh xa thì thi sĩ Vinh Hồ vẫn trước sau như một từ đầu tới cuối động viên, yêu thương, giúp đỡ, khuyến tấn... Vì ông biết rằng những lời kêu gọi đấu tranh cho tự do trong nước, kêu gọi trả tự do cho những người đấu tranh trong nước ... sẽ chỉ là những lời nói suông, vô nghĩa, thậm chí láo toét nếu chúng ta nhắm mắt làm ngơ với nỗi khổ của người bạn hiện tại ngay ở trước mắt mình, ngay bên cạnh mình. Cho nên chúng tôi (TMH) xin được phép phúng dụ gọi thi sĩ Vinh Hồ là con chim ưng, khiêm nhường vì nhân thế. Kính chúc thi sĩ luôn sáng tác bền bĩ cống hiến cho đời những hạt ngọc long lanh.
 
trần minh hiền orlando ngày 9 tháng 11 năm 2015.
 
Ảnh TMH: Tác giả Trần Minh Hiền, NS LMST và hai con.  


Ảnh TMH: Chị Mỹ, tác giả Trần Minh Hiền&phu nhân Đỗ Phương Khanh + 2 con và Bảo Quyên.  
Ảnh TMH: Anh Hiển và phu nhân Châu Hà, Vinh Hồ và phu nhân Đoàn Thủy Tiên, tác giả Trần Minh Hiền và phu nhân Đỗ Phương Khanh.
Ảnh TMH: Tác giả Trần Minh Hiền và phu nhân Đỗ Phương Khanh cùng 2 con.
Ảnh TMH: Tác giả Trần Minh Hiền và phu nhân Đỗ Phương Khanh và 2 con.
Ảnh TMH: Đỗ Phương Khanh và con gái. 
Ảnh TMH: Tác giả Trần Minh Hiền và con gái.