Saturday, June 18, 2016



HOME 
 

TÌNH TÔI VÕ TÁNH - HUYỀN TRÂN
 


Nguồn: NET


Trường em trắng xóa một màu vôi
Trắng cả màu mây ở cuối trời
Trắng áo nữ sinh thời mộng mị
Trắng hồn ai lạc giữa trùng khơi

Tôi chú học trò bên Võ Tánh
Yêu nàng công chúa xứ Huyền Trân
Tôi vẫn chờ em giờ tan học
Hàng dương nghiêng nón bước bâng khuâng


Tôi vẫn đón em mỗi buổi chiều
Trái tim rộn rã những lời yêu
Nhưng cứ lặng thầm không dám nói
Chỉ biết nhìn em dáng mỹ miều
 

Mùa hè, tôi lại cứ trông mưa
Cùng em trên phố vắng, đường thưa
Trời mưa ướt áo, em càng đẹp
Ướt cả tóc mai, sợi ngắn vừa 
 
Thu về, tôi lại vái mưa ngâu
Cho Ngưu Lang, Chức Nữ gặp nhau
Em đứng trên cầu mưa ướt áo
Đôi ta chung nón bước qua cầu
 

Sau mùa mưa ấy tôi lên đường
Đời trai sớm dầu dãi phong sương
Những đêm chờ sáng, mưa tầm tã
Tôi lại mơ về em yêu thương.
 

Em ơi sống giữa thời chinh chiến!
Tương lai, tuổi trẻ, mối tình đầu
Mất hết, chỉ còn vầng trăng bạc
Và tôi lưu lạc đứng u sầu.
 
VINH HỒ
19/3/10

  

Rừng Xuân


 HOME
 
Rừng Xuân
Tặng Lâm Thị Xuân



Nguồn: NET
 


 
HOME 


NGƯỜI  QUÊ  NINH  CHẲNG
QUÊN  QUÊ  HƯƠNG MÌNH
 

Nguồn: NET: Biển Ninh Vân

 
Xứ Ninh non nước hiền hòa
   Người quê Ninh sống thật thà dễ thương
   Xứ Ninh quê của trầm hương
   Bức tranh thủy mạc vấn vương tình người
   Dù cho bão dập sóng dồi
   Người quê Ninh vẫn giữ lời nước non


   Dù cho đá lở non mòn
   Tình quê Ninh vẫn sắt son một lòng
   Sông Dinh còn chảy còn trong
   Vọng Phu còn đứng còn mong người về 
   Dù cho cách trở sơn khê
   Người quê Ninh chẳng quên quê hương mình.
 
 
Vinh Hồ



  

HOME 
 

                    XỨ NINH BIỂN NGỌC 
 

 
Nguồn: NET: Bãi biển Dốc Lết.


Xứ Ninh biển ngọc rừng trầm
Đi xa thì nhớ ở gần lại thương
Hòn Bà lụa phủ hào quang
Đêm Xuân Thánh Nữ bay ngang Giồng Đền
Tháng Năm ngọn gió Nam lòn
Giữa trời Cô Phụ bồng con đứng chờ 
Đông tàn bấc thổi môi khô
Trên đồi Cổ Mã ngựa thồ về không
Qua cầu Dinh nhớ, thương, mong... 
Tình ai theo ngọn lục bình xa xa?
Tôi đi hồn gởi lại nhà
Lấy nhau chẳng đặng sầu tha hương người.


                    VINH - HỒ



 
HOME 
 
 
LÂU RỒI TÔI CHƯA VỀ 

Gởi Tường Hoài,

tác giả bài “Sao anh không về thăm Ninh Hòa”.
 
 

Nguồn: NET



Lâu rồi tôi chưa về Ninh Hòa

Thăm lại dòng sông, thăm phố xưa
Ði trên những con đường nắng lụa
Rộn bướm, vàng hoa, xanh tuổi thơ

Lâu rồi tôi chưa về thăm trường
Thầy xưa, bạn cũ, tình vấn vương
Cây phượng, hàng dương thời mộng mị
Có con cu ngói gáy đầu tường

Lâu rồi tôi chưa về thăm nhà 
Những người thân thiết khóc tôi xa
Cha mẹ đã ra người thiên cổ!
Vườn cau hiu hắt lệ mưa nhòa...

Ðời tôi sương khói trôi vơ vưởng... 
Còn trong bụng mẹ đã tha hương
Nhà tan cửa nát người ly tán
Ðạn nổ bom rơi các nẻo đường

Lớn lên bỏ tương lai, mộng ước 
Học hành chỉ mấy chữ hư không!
Chiến trường dạy tiếp câu sinh tử
Ngày tháng treo trên thập tự hồng...

Nhưng vì không chết phải vào tù 
Tù nhân không án nhốt rừng sâu...
Ra tù tiếp tục đời lưu lạc
Có buồn đau cũng bước chân đi

Ði đâu tận nửa vòng trái đất?
Lang thang như những kẻ không nhà
Con ốc mượn hồn ai nhập xác
Sóng đời gõ mãi những âm xa...

Chiều trên Blue Ridge tuyết rơi trắng...
Sợi tóc trên đầu cũng bạc trắng
Ngậm ngùi tôi nhớ đến cố hương
Muốn về mờ mịt những con đường!

Chiều trên Key West mây ửng hồng...
Xao xuyến thương về một dòng sông
Dòng sông phủ lục bình tím ngát
Có khác chi đời tôi long đong?



VINH HỒ
 
 HOME
 
THƠ: