Friday, June 17, 2016


HOME 
 

NINH HÒA QUÊ EM 

     Họa nguyên vận bài thơ lục bát "Xuân Hòa Quê Em"
của cụ Ðỗ Quyên làng Xuân Hòa, thân phụ của Anh Đỗ Trọng Quý (CA) 
đã đăng trên www.Ninh-Hòa.Com.

 

Nguồn: NET

 Quê em chất phác, hiền lành
Sông Dinh trong trẻo chảy quanh các làng...
Thương sao những chuyến đò ngang!
Vẫn chờ em mỗi chiều tan trường chiều...
Thương sao những gánh cá tươi!
Những xe lam nặng, người vui dọc đường!
Tháng Năm phe phẩy nam non
Tháng Bảy nam rút... trăng tròn sáng soi
Tháng Mười bão lụt đen trời
Bắt con cá lúi nhớ người tình chung
Chiều chiều lên Vọng Phu trông
Mong người khang kiện, mong xuân thái bình *

Quê em từ mấy trăm năm
Chứng nhân bao cuộc chiến tranh lan tràn
Mồ hoang mã phế bên đàng
Xương khô chật bãi, khăn tang trắng đầu
Thái Khang cờ xí giục sầu
Bình Khang ngựa hí đục ngầu bến mưa
Cô thôn vẳng tiếng gà trưa
Cầu tre vọng tiếng chuông chùa xa xa
Ðoàn quân đi lạnh cắt da *
Nhưng hồn còn tưởng cây cà cây bông
Còn mơ hình bóng bên sân
Còn thương dây mướp rối quăn trên giàn
Ðoàn quân đi trong im lìm *
Nhưng hồn còn vọng tiếng em thơ đùa...

Miền Nam nắng đẹp, mưa thưa
Ðã yêu từ thuở trăng xưa Hồng Bàng
Hồn Nhân chủ, Hội đình làng
Nước non ngàn dặm mai vàng rợp Xuân.

VINH HỒ

 
 -Năm 1653 Chúa Nguyễn Phúc Tần sai quan cai cơ là Hùng Lộc đem quân vượt đèo vượt núi Thạch Bi (Ðèo Cả) chiếm đất Chiêm Thành đến tận Phan Rang... lập phủ Thái Khang (tức huyện Ninh Hòa ngày nay) trực thuộc dinh Thái Khang, đến năm 1692 Chúa Nguyễn Phúc Chu đổi thành phủ Bình Khang trực thuộc dinh Binh Khang.
Thái Khang, Bình Khang, Ninh Hòa cùng có nghĩa là Khỏe Mạnh, Thái Bình, Yên ổn, đó là ước mơ của Tổ Tiên chúng ta khi mới đến định cư 350 năm về trước và cũng là ước mơ của chúng ta bây giờ.

-Năm 1692 Chúa Nguyễn sai cai cơ Nguyễn Hữu Cảnh đem quân đi đánh chiếm phần đất còn lại là Bình Thuận của Chiêm Thành được thăng Chưởng cơ Trấn thủ Bình Khang, tức Ninh Hòa ngày nay.

-Năm 1699, Chúa Nguyễn phong Nuyễn Hữu Cảnh làm thống binh đem quân thủy bộ từ dinh Bình Khang đi đánh Chân Lạp chiếm được Nam Vang.


No comments:

Post a Comment